Viết Ngắn
Dạo này không dám viết nữa đơn giản vì sợ thiếu thời gian. Rồi nhận ra nó chẳng liên quan gì cả.
Chúng ta
luôn có cách lấy việc bận của công việc này để đổ lỗi cho công việc khác, rồi lấy việc bận của công việc khác làm lí do để không làm công việc này. Rồi ta chẳng làm gì cả, và lúc nào cũng nghĩ mình bận.
Rồi suy nghĩ lúc nào mình cũng bận làm mình căng thẳng, và khi căng thẳng thì chẳng làm được gì cả. Rồi lại đổ lỗi cho sự cẳng thẳng mà không làm được việc, rốt cuộc cũng không làm được việc.
Rồi khi không làm được việc thì mình sẽ áp lực. Rồi suy nghĩ tại sao mình lại phải chịu đựng những điều này. Rồi muốn đi trốn. Đến một nơi thoáng đãng trời đất cỏ cây và mình thả hồn vào gió mây không phải làm gì. Nhưng cứ áy náy.
Áy náy vì
mình muốn làm được việc. Cái cảm giác hoàn thành công việc rất sướng. Nhưng có một cái đống gì đó cứ ngăn mình làm. Nó là cái vòng luẩn quẩn của cứt trâu trộn kẹo cao su.
Rồi phát hiện ra một cách giải quyết đơn giản. Đó là dừng nghĩ và hành động theo bản năng.
Gâu gâu
Đôi khi sự phức tạp trong
suy nghĩ lại làm hại mình. Vì đã quen giải quyết những vấn đề phức tạp nên lại làm phức tạp các vấn đề cần giải quyết. Trong khi đó điều nên làm là không giải quyết, bởi bản thân nó chẳng phải là vấn đề. Đơn giản chỉ cần làm thôi.
Sau những mệt mỏi chừng ấy, tự dưng tìm thêm được cái để định hình bản thân. Như tìm được viên ngọc trong đám bùn. Mọi điều từng trải qua chẳng phải là vô ích.
Gâu gâu
Meo
Đến đây thì hết rồi cậu ơi
Nên đi ngủ sớm vì mai là chủ nhật
NGUỒN: Phan Việt NEU (Tiêu đề tôi tự đặt)
Nhận xét
Đăng nhận xét